Sadhguru xem xét bản chất của Leela, và con đường của sự vui tươi của Krishna và tại sao sống một cách vui vẻ chính là cách sống có trách nhiệm nhất.
Sadhguru: Bất cứ điều gì chúng ta có thể làm trong bảy ngày này đều không thực sự đủ đối với một người như Krishna. Bạn không thể nói hết về ngài trong bảy ngày. Nhưng theo một cách nào đó, tôi nghĩ bạn có thể hiểu được mức độ đam mê mãnh liệt của ngài đối với mọi việc ngài đã làm. Trong mọi hoàn cảnh - dù khi còn là một đứa trẻ, một thanh niên, một chiến binh, một nhà chính khách, một người nỗ lực thiết lập sự cân bằng nhất định trong xã hội, một người thầy hay khi mọi người nhìn ngài như một hiện thân của thần thánh - không có một khoảnh khắc nào của sự lười biếng trong cuộc sống của ngài. Ngài luôn ở trong trạng thái sẵn sàng, luôn dốc toàn lực. Những người luôn cố gắng giữ mình trong mọi lúc, cho dù vì bất cứ lý do gì, sẽ bắt đầu phát triển thành một khả năng lớn hơn. Cho dù chúng ta tập trung vào sự nhận thức, sự tận hiến, hành động hay năng lượng của mình - cuối cùng, chúng ta sẽ biết cách giữ cho sự sống mà bạn chính là, luôn ở trong trạng thái sẵn sàng. Nếu nó luôn sẵn sàng, nó sẽ đưa bạn đi đến bản chất tối thượng.
Làm thế nào để giữ nó luôn ở trong trạng thái sẵn sàng? Mặc dù Krishna đã nói về tất cả bốn cách thức cơ bản trong bài giảng của mình, nhưng ông vẫn nhấn mạnh về con đường của sự tận hiến - không phải vì ông nghĩ rằng nó tốt hơn con đường của sự nhận thức, hành động hay kriya, mà bởi vì ông thấy số đông mọi người có khả năng cảm xúc cao hơn bất cứ điều gì khác. Nếu bạn nhìn cuộc sống của mình dưới góc độ hạnh phúc, giả sử hôm nay công việc kinh doanh của bạn đang tiến triển tốt, công việc của bạn ổn, mọi thứ đều diễn ra khá tốt, nhưng nếu một số vấn đề cảm xúc trong cuộc sống của bạn không ổn thì bạn sẽ không nhận thấy tất cả những điều tốt đẹp kia. Mặt khác, giả sử hôm nay công việc kinh doanh của bạn không suôn sẻ, nhưng khi bạn quay về nhà, về mặt cảm xúc thì mọi thứ đều ổn - khi đó khía cạnh cảm xúc sẽ lấn át mọi thứ khác.
Đối với hầu hết mọi người, cảm xúc là yếu tố quyết định. Họ có thể đạt được cường độ cao nhất thông qua cảm xúc dễ dàng hơn nhiều so với bất kỳ khía cạnh nào khác của cuộc sống. Con đường của cảm xúc, sự tận hiến hay đam mê đòi hỏi một sự từ bỏ nhất định. Giống như Francis Bacon đã nói: “Bạn không thể vừa yêu vừa khôn ngoan được”. Nếu bạn muốn thông minh, đúng đắn và tất cả những điều đó, nó sẽ không bao giờ xảy ra. Những người muốn yêu nên sẵn sàng tự biến mình thành kẻ ngốc. Bạn không nên bận tâm đến việc trở nên dễ bị tổn thương. Chính điều này khiến người ta sợ hãi. Không phải là nếu không thì bạn không dễ bị tổn thương. Cho dù bạn được bảo vệ tốt đến đâu đi nữa thì bạn vẫn dễ bị tổn thương trước các biến cố trong cuộc sống. Chỉ là khi yêu, bạn sẵn sàng chịu tổn thương. Bạn sẵn lòng đón nhận điều này.
Một ưu điểm là - bạn không cần học, hiểu biết hay rèn luyện tâm linh thật nhiều mới có thể đi trên con đường của sự đam mê. Tất cả điều bạn cần chỉ là một mối tình sắt son, không thay đổi vì bất cứ lý do gì. Bây giờ bạn đã quen với những cuộc tình kiểu như thế này, chỉ khi bạn có được những thứ mình muốn thì mối tình của bạn mới tiếp diễn. Giây phút bạn nghĩ rằng bạn không đạt được chúng, nó sẽ chấm dứt. Đó không phải là một mối tình - đó là thương mại. Nếu bạn đang giao dịch trên thị trường chứng khoán thì không sao cả. Nhưng nếu bạn đang buôn bán bên trong chính mình thì điều đó mang tính hủy diệt rất lớn. Nó lấy đi sự sống. Thông thường, những người được coi là tâm linh nói rằng tiền bạc sẽ lấy đi sự sống, nhưng thực tế không phải vậy. Điều lấy đi sự sống chính là khi bạn không có niềm đam mê trong cuộc sống và không có sự sôi nổi trong cảm xúc. Điều này thì an toàn, nhưng bạn càng cố gắng làm cho nó trở nên an toàn, bạn càng hướng tới cái chết nhiều hơn, bởi vì điều an toàn nhất trên thế giới chính là cái chết. Nếu bạn còn đang sống thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Chỉ người không phán xét mọi việc là tốt hay xấu, bất cứ điều gì xảy ra đều ổn cả, mới là người tận hiến thực sự. Đó là một người yêu đích thực. Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, người ấy vẫn một lòng một dạ. Nó có thể trông thật ngu ngốc đối với những người hay tính toán. Những kẻ luôn toan tính sẽ sống thoải mái nhưng họ sẽ không bao giờ biết tới niềm hạnh phúc của sự hiện hữu. Những người không tính toán, những người sống với đam mê sẽ biết đến niềm hạnh phúc của sự hiện hữu. Nếu bạn luôn tính toán xem mình bỏ ra bao nhiêu và nhận lại bao nhiêu thì bạn sẽ chỉ biết đến sự thoải mái chứ không biết đến niềm vui của cuộc sống.
Bảy ngày của Leela này là để bạn có thêm một chút đam mê về cuộc sống bên trong chính mình. Đây không phải là ngày cuối cùng. Leela phải bắt đầu ngay bây giờ. Leela không có nghĩa là bắt chước Krishna - điều đó thật ngu ngốc. Krishna không bao giờ bắt chước bất cứ ai, bạn cũng không nên như vậy. Leela có nghĩa là bạn mang sự vui tươi vào trong cuộc sống của mình theo cách mà bạn biết.
Sự vui tươi luôn bị coi là vô trách nhiệm. Họ có thể đã nói với bạn điều này khi bạn còn nhỏ, và có lẽ bạn cũng làm điều tương tự với con mình. Nếu chúng đùa giỡn, bạn cho rằng đó là sự vô trách nhiệm. Nhưng cách sống có trách nhiệm nhất chính là trở nên vui tươi với cuộc sống. Việc đi lại với khuôn mặt buồn bã là hoàn toàn vô trách nhiệm. Trở nên vui vẻ mới là có trách nhiệm. Chỉ khi bạn vui vẻ, bạn mới có thể phản hồi với sự sống. Khi bạn nghiêm túc, sự sống xung quanh bạn không tồn tại đối với bạn – chỉ là về bạn và những điều vô nghĩa của bạn. Bạn chỉ có thể thực sự phản hồi với mọi thứ trên thế giới nếu bạn vui vẻ. Nếu không, gánh nặng của nó sẽ giết chết bạn.
Sự vui tươi không phải là một triết lý mà bạn phải phát triển, theo nghĩa “Tôi sẽ trở nên vui tươi”. Toàn thể sự tồn tại là một vũ điệu của năng lượng. Các nguồn lực tạo nên sự tồn tại này luôn vui tươi. Sự sáng tạo luôn được mô tả là trò chơi của Thượng Đế trong nền văn hóa này. “Trò chơi của Thượng Đế ” không có nghĩa là Thượng Đế đang đùa giỡn với cuộc đời bạn và tạo ra đau khổ cho bạn. Các lực lượng sáng tạo luôn hoạt động không ngừng. Nếu chúng ngừng chơi, bạn sẽ kết thúc. Chỉ khi tất cả các nguồn lực cơ bản trong cơ thể hoạt động hết công suất thì bạn mới cảm thấy dễ chịu.
Sự vui đùa không phải là thái độ của bạn - đó là thái độ của Đấng Tạo Hóa và tạo vật. Nếu bạn hòa hợp với sự sáng tạo và Người sáng tạo thì việc trở nên vui tươi là điều đương nhiên. Chỉ khi bạn bị làm nô lệ bởi quá trình suy nghĩ của mình - những suy nghĩ, ý kiến, hệ tư tưởng, điều đúng sai và đạo đức - bạn mới mất đi sự vui tươi của mình. Mọi vui đùa đều không còn nữa bởi vì bạn đã phớt lờ sự sáng tạo lớn lao hơn và trở nên quá gắn bó với những sáng tạo nhỏ nhặt của tâm trí mình. Nếu bạn thuận theo sự sống, nếu bạn thuận theo tạo vật và Đấng Tạo Hóa, bạn tự nhiên sẽ trở nên vui tươi.
Chỉ những người vui vẻ mới có thể thực sự giải quyết các vấn đề trên thế giới và cố gắng hết sức mà không bị ảnh hưởng bởi nó. Nếu bạn cố gắng giải quyết các vấn đề mà không có sự vui tươi cần thiết trong mình, nó sẽ gặm nhấm bạn. Đó là lý do tại sao rất nhiều người có ý định tốt đã bị nuốt chửng bởi hoàn cảnh mà họ đang tồn tại. Bạn chỉ có thể xử lý được chúng nếu bạn thực sự vui vẻ – nếu không, mọi thứ sẽ trở nên rắc rối. Đối với người mới bắt đầu trên con đường tâm linh mà chưa đạt được thành tựu, các hoạt động là cần thiết. Và nếu bạn không làm cho nó trở nên vui vẻ thì các hoạt động sẽ giết chết bạn - bất kể đó là loại hoạt động nào.
Nếu bạn duy trì sự vui vẻ một vài giờ trong ngày về những gì bạn đang làm thì ngay cả cơ thể vật lý của bạn cũng sẽ bắt đầu hoạt động tốt hơn rất nhiều. Thời lượng ngủ của bạn sẽ giảm xuống và thiền sẽ trở thành một quá trình tự nhiên. Khi bạn vui vẻ, bạn không bị vướng mắc vào những việc bạn làm. Một khi bạn không vướng mắc vào chúng, bạn sẽ không tích lũy nghiệp lực. Khi đó quá trình sống của bạn sẽ được giải phóng. Với hoạt động mà bạn thực hiện, bạn không còn tạo ra nghiệp nữa - bạn đang thực hành yoga. Một khi bạn thực hành yoga suốt cả ngày, cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Viisha dịch theo bài viết gốc tại:
https://isha.sadhguru.org/global/en/wisdom/article/essence-of-leela-devotion-and-playfulness